Tôi còn nhớ như in, năm 2010, khi mới chập chững vào nghề, tôi rất chăm chỉ viết bài cộng tác. Ngày ấy điều kiện còn khó khăn nên tôi không có laptop, cứ cặm cụi viết tay rồi ra hàng internet đánh máy lại, bởi thế với riêng bản thân tôi, sự cố gắng với nghề gấp đôi người khác… Ấy thế mà cũng đã 6 năm trôi qua, thời gian chưa dài nhưng cũng không hề ngắn, đem lại cho tôi biết bao trải nghiệm, bao kỷ niệm vui buồn.
Tác giả (ngoài cùng bên trái) trong một lần tác nghiệp.
Giống như một đứa trẻ khi bắt đầu chập chững những bước đi đầu tiên trong đời, từng bước, từng bước một – tôi cũng vậy. Bắt đầu cầm bút bằng những tin giao thông, bài nhân ái (viết về những người có hoàn cảnh khó khăn, yếu thế trong xã hội), rồi đến những chuyện lạ mắt nhặt nhạnh sau những lần đi chơi nhà bạn hay trên đường tác nghiệp…
Cứ thế rồi tôi “thử bút” viết bài phản ánh mang tính phản biện xã hội từ bài “Bí hiểm làng ung thư Hòa Hậu”, “Sát hại bà nội vì người trong mộng” đăng trên Báo Gia đình và Xã hội. Rồi loạt bài về chiếc cầu Phao Hòa Hậu – Mỹ Phúc (chiếc cầu nối liền xã Hòa Hậu, Lý Nhân (Hà Nam) với xã Mỹ Phúc, Mỹ Lộc (Nam Định) đăng trên Báo Kinh tế nông thôn, Báo Dân trí… với bao vấn đề tồn tại ảnh hưởng đến tính mạng người dân và những “khuất tất” trong việc quản lý.
Ngay sau loạt bài đăng tải, chính quyền sở tại đã cho tu sửa, lắp đặt lan can, đèn điện chiếu sáng…, tạo điều kiện an toàn cho người dân qua lại và đặc biệt đã điều chỉnh cách quản lý cũng như thu phí qua cầu khiến ai ai cũng vui mừng, phấn khởi. Chính bản thân tôi cũng thấy phấn chấn khi được ông Trần Bá Sơn, người dân xã Hòa Hậu gọi điện chia sẻ những vui mừng của người dân khi chính quyền vào cuộc sau loạt bài của tôi, cảm giác đó sẽ không bao giờ tôi quên.
Từ đây, tôi thấy “hợp bút” với những bài phản ánh, đấu tranh chống tiêu cực trong xã hội. Tuy nhiên, cũng không ít lần tôi gặp rắc rối từ chính những đối tượng mình phản ánh gây ra, thậm chí loạt bài về cây cầu phao này, tôi còn bị đe dọa hành hung tính mạng…, đôi lúc gặp sự bất hợp tác của chính quyền hay phải “đấu trí” hàng giờ với họ về những tồn tại mà người dân phản ánh, thú thực không ít lần tôi thấy mất tinh thần. Thế nhưng, với mong muốn mang lại cái nhìn đa chiều, khách quan, phản ánh đúng thực tế, tôi đã cố gắng để vượt qua chính mình, vượt qua những nỗi sợ hãi của bản thân để hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Cứ thế, dần già tôi “rắn mặt” hơn trong những lần tiếp cận hiện trường, đặc biệt, sau khi về công tác tại Báo Kinh tế nông thôn, tôi được học hỏi thêm kinh nghiệm từ những người đi trước, lại được tạo điều kiện tốt nhất để có thể làm tốt mảng điều tra - bạn đọc, nhờ đó tôi trưởng thành hơn. Tôi vẫn bị hăm dọa, gây cản trở nhưng với kinh nghiệm của mình, tôi đã bình tĩnh xử lý tình huống và nhờ người dân gần hiện trường giúp đỡ, đó chính là sự trưởng thành mà có lẽ nếu làm nghề khác, tôi không có được. Đó là những lần “thử lửa” tại thực địa hiện trường, nhưng có lẽ với phóng viên điều tra, ngoài nguy hiểm luôn rình rập trong quá trình tác nghiệp thì việc phải “đấu trí” trực diện với những bên liên quan đến vụ việc cũng khó khăn không kém. Bởi, nếu bản lĩnh mình không đủ mạnh và không nắm chắc thông tin, chứng cứ thì có thể bị “hạ gục” bất cứ lúc nào trong quá trình phỏng vấn, khai thác thông tin… Thế rồi hàng loạt bài viết của tôi được đăng tải, liên quan đến các vấn đề tiêu cực như: “Kinh hoàng cơ sở chế biến chân gà ở Lạng Sơn”, “Chí Linh, công trình không phép “độn thổ” trên đất Di tích Côn Sơn”, “Khuất tất trong dự án làng nghề Mai Trung”… và gần đây là loạt bài về những “khuất tất” ở Kho bạc Nhà nước tỉnh Nam Định, tôi thấy vui vì mình đã đóng góp chút sức lực nhỏ bé của mình vào cuộc đấu tranh chống tiêu cực, tự bảo vệ mình, bảo vệ nguồn tin, đấu tranh đến cùng cho lẽ phải.
Thiết nghĩ, với phóng viên điều tra, để hoàn thành tốt đề tài của mình, ngoài sự giúp đỡ, định hướng của cơ quan, gia đình, bạn bè, trình độ, năng lực toàn diện và niềm hạnh phúc, động viên khi bài viết của mình có tác động tích cực cho xã hội… Còn một điều không thể thiếu trong mỗi người cầm bút là sự “dấn thân” và “bản lĩnh” – chính những điều đó đã thôi thúc tôi “chắc bút” hơn trong những bài điều tra của mình, vững tin hơn trên con đường đấu tranh bằng ngòi bút.
Nhất Nam
Với tinh thần tương thân tương ái, vừa qua, Đoàn Thanh niên Ngân hàng TMCP Đại Chúng Việt Nam (PVcomBank) đã tổ chức chương trình từ thiện “Xuân tình nguyện 2024” để thăm hỏi, động viên và trao quà đến các em học sinh nghèo, các hộ gia đình có hoàn cảnh khó khăn tại xã Nậm Chảy, huyện Mường Khương, tỉnh Lào Cai. Đây là hoạt động hưởng ứng tinh thần Tháng Thanh niên và Năm Thanh niên tình nguyện của tuổi trẻ PVcomBank.
Không chỉ nâng cao đời sống văn hóa tinh thần của người dân, phát huy tinh thần đại đoàn kết dân tộc, Liên hoan Văn hóa dân tộc tỉnh Thanh Hoá lần thứ XX nhằm nâng cao nhận thức, trách nhiệm của các cấp, ngành, đồng bào các dân tộc trong việc gìn giữ bản sắc văn hóa của cộng đồng 7 dân tộc anh em trên địa bàn tỉnh.
Quảng Ngãi tiếp tục triển khai hiệu quả Luật Thủy sản năm 2017 và các văn bản hướng dẫn thi hành Luật trong lĩnh vực bảo tồn, bảo vệ và phát triển nguồn lợi thủy sản; tăng cường kiểm tra, kiểm soát, ngăn chặn các hình thức khai thác thủy sản bất hợp pháp, không khai báo, không theo quy định (IUU) và tình trạng xâm phạm khu bảo tồn biển…
Giải thưởng Lý Tự Trọng là phần thưởng cao quý của Ban Chấp hành Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh trao tặng cho bí thư chi đoàn; phó bí thư, bí thư đoàn cấp cơ sở; cán bộ đoàn trực tiếp làm công tác đoàn, phong trào thanh - thiếu nhi ở cấp huyện có thành tích xuất sắc trong học tập, lao động, công tác.